Buổi trưa đi học về , cậu bé vui vẻ nói với ba:
- Ba ơi! Chiều nay ba đến lớp để cô giải lại bài toán cô ra ngày hôm qua.
- Sao lại là ba? Ba có đi học đâu?
- Cô bảo tất cả ai làm sai bài toán này đều phải đến ạ.
Pages
Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014
Đều phải đến
Lộ tẩy
- Có chuyện gì vậy?
- Hôm qua, ông lại say rượu phải không?!
- Đâu... đâu có!!
- Thế ai dán đầy bông băng, thuốc đỏ lên cái gương của tôi hả???
Sao mà không giống được
- Này, thằng bé trông giống tôi quá nhỉ.
Người phụ nữ trẻ lập tức trả lời:
- Chuyện, con cùng một bố không giống sao được.
Sợ
- Mịn màng này, mát mẻ này, khêu gợi này! Em mặc thứ này ngủ thì dù chồng em có ốm liệt giường cũng phải...
Ông chồng ốm yếu nãy giờ đứng ngoài đợi vợ, hoảng hồn giục:
- Thôi đừng mua nữa em! Áo quần kiểu đó có nước anh biến thành que tăm mất.
Chàng rể khiêm tốn
- Con sẽ dành điều đó cho vợ chưa cưới của con.
- Thế anh muốn cưới ở hội trường thuê hay ở nhà riêng?
- Dạ thưa, con để cho mẹ vợ quyết định.
- Sau khi cưới vợ anh sẽ sinh sống bằng nguồn nào?
- Dạ, con sẽ hoàn toàn dành điều đó cho bố đấy ạ.
- ...
Lãng mạn
- Anh ơi, anh có mệt không vậy?
Chàng trả lời dũng cảm:
- Em cứ ngồi yên đi, anh chở em tới đâu còn được mà.
Sau khi cưới nhau, cùng trên chiếc xe đạp cũ, cũng đoạn dốc lịch sử đó, đôi vợ chồng trẻ chở nhau, ngạc nhiên vì đi một đoạn mà chẳng nghe nàng nói gì, chàng quay lại hậm hực:
- Sao em không hỏi thăm gì anh vậy?
Nàng thỏ thẻ:
- Biết câu trả lời rồi, em ngu sao hỏi anh chi?
Lỡ trúng?
- Mang bà ấy đi mà đánh!
- Ôi thôi, con lạy bố xúi dại! Lỡ không trúng thì mất vợ, mà lỡ trúng thì vác 70 bà về một lúc, ai mà chịu thấu.
Chiến tranh lạnh
- Em mua hộp gì mà to thế?
- Hộp thịt!
- Thịt gì vậy em?
- Thịt hộp!
- ?!?
Không có cơ hội
Chồng (thở dài): Thế tức là cai thuốc lá luôn rồi còn gì!
Thiếu chất
- Tôi trông ông có vẻ ốm yếu, hình như ông thiếu canxi thì phải. Ông nên đi khám bệnh thử xem.
- Không, tôi có bệnh gì đâu. Sao ông lại bảo tôi thiếu canxi???
- Lạ thật, vậy tại sao vợ ông ngoại tình đã lâu mà vẫn chưa thấy ông mọc sừng?
- ???
Ai lấy?
- Đứa nào lấy tiền trong túi của bố?
Cô vợ nóng ruột đến can và nói đùa:
- Sao anh không nghĩ là em lấy?
- Mất như thế, chắc chắn không phải là em lấy!
- Tại sao?
- Bởi vì vẫn còn lại một ít.
Ước mơ
- Cái tay họa sĩ này bất công quá! Hắn vẽ người phụ nữ trong tương lai lại không có miệng, trong khi người đàn ông miệng lại rộng hoác...
- Em cứ bình tĩnh, đó chỉ là ước mơ thôi...
Trả đũa
- Ông... tàn nhẫn quá...
- Ồ, ông không cảm thông được cho tôi đâu, sinh nhật tôi, bà ấy đã tặng tôi một cái chai mà không có rượu!...
Có lãi ngay!
- Thế nào con, mọi việc đều em đẹp cả chứ?
Con gái: Tất cả đều rất tuyệt mẹ ạ, chỉ trừ một sơ sót nhỏ. Hôm chúng con vào công viên nước, người soát vé đã chỉ vào anh ấy và nói rằng: "Cô chỉ cần mua một vé, còn cụ già đây trên 60 tuổi được ưu tiên miễn vé".
Xúc phạm nặng nề
Lúc lên xe, cô vợ nghe loáng thoáng thấy mấy người đàn bà ngồi phía sau nhận xét về mình:
- Khiếp cái cô vợ sao mà trông già thế, cứ như là chị của ông chồng không bằng.
Cô vợ cảm thấy vừa ngượng và tức giận vì lời nhận xét xúc phạm kia, cô đỏ mặt lên vì giận dữ. Một người đàn bà đứng tuổi khác ngồi bên cạnh cô vợ thấy thái độ khác thường của cô liền hỏi:
- Sao có chuyện gì mà chị trông bực dọc thế?
Tìm được người để chia sẻ, cô vợ quay sang bà khách đồng hành than thở:
- Tôi bực vì mấy người đàn bà ngồi đằng sau kia đã xúc phạm tôi.
Nghe vậy bà khách đồng hành quay sang anh chồng, trách:
- Này cậu, tại sao cậu lại để cho người ta xúc phạm mẹ cậu như vậy hả?
Người đàn ông hoàn hảo
- Ai cơ?
- Dave Bronson. Có một anh chàng luôn làm mọi việc rất ổn thoả. Như là khi tôi tới đúng lúc anh cần xe... Chuyện như thế xảy ra với Dave mọi lúc.
- Ai đó cũng phải có lúc mà.
- Nhưng không được như Dave đâu. Anh ta là dân thể thao tuyệt vời. Anh ta có thể vào giải quần vợt chuyên nghiệp. Anh ta có thể chơi gôn với những chuyên gia. Anh ta hát như một nghệ sĩ opera và nhảy như một ngôi sao của Broadway.
- Anh ta hẳn phải là một người đặc biệt, phải không?
- Anh ta có trí nhớ tuyệt vời. Nhớ được hết sinh nhật mọi người. Anh ta biết tất cả mọi thứ về rượu vang, ăn với cái dĩa nào. Anh ta có thể sửa mọi thứ. Không giống như tôi. Tôi thay một cái cầu chì, và thế là toàn bộ mấy nhà hàng xóm tối đen thui.
- Chả trách mà anh nhớ về anh ta như thế.
- À, thực ra tôi chưa gặp Dave đâu.
- Thế làm sao mà anh biết anh ta rõ vậy?
- Tôi cưới bà vợ góa của anh ta.
Đàn ông
- Cậu thử định nghĩa cho tớ thế nào là cô dâu?
- Cô dâu chẳng qua là một chiếc cán chổi được cắm vào chiếc chổi bằng vải mầu trắng. Hôm đón dâu chính là lúc chủ rể được dịp cầm chổi quét từ đoạn đường từ nhà gái đến nhà trai.
- Cậu khá lắm! Vậy còn thế nào là đêm tân hôn?
- Đêm tân hôn đó là lúc... còn trơ khấc chiếc cán chổi với chú rể.
Mất quả lắc
- Khi nào con trai con ra đời, bố đừng gọi đến văn phòng của con và nói rằng con đã làm bố một cháu trai vì cả phòng mà biết thì con phải khao họ nhiều lắm. Bố chỉ cần để cho con lời nhắn là cái đồng hồ đã đến. Đó là ám hiệu của chúng ta về sự ra đời của đứa bé.
Và một vài ngày sau đó bà vợ đã sinh một cháu bé nhưng nó lại là con gái. Ông bố vợ liền nghĩ: “Nếu mà nói cho nó biết là cái đồng hồ chưa đến, nó sẽ hiểu lầm và nghĩ rằng có điều gì đã xảy ra cho đứa bé và sẽ chạy đến đây ngay.”
Thế là ông ta liền gọi cho văn phòng người con rể và để lại lời nhắn: “Cái đồng hồ vừa đến nhưng quả lắc đang bị thất lạc.”
Tình huống không ngờ
- Cô hãy đến thăm thị trấn những người lùn. Nơi đấy đầy những người lùn sống mà thôi. Hãy gặp bất cứ một người nào ở đấy và hỏi coi anh ta có muốn cưới cô làm vợ hay không. Cứ mỗi khi một người lùn nói “không” thì chiều cao của cô sẽ giảm đi 10cm.
Cô gái đồng ý và đến thăm thị trấn người lùn. Cô gặp một người lùn và hỏi anh ta có muốn cưới cô không. Anh lùn từ chối. Cô gái liền nhận thấy chiều cao giảm đi 10cm ngay lập tức. Cô tiếp tục lặp lại câu hỏi với một người lùn khác. Và cô chỉ còn 180cm, thế là cô gái quyết định hỏi thêm nhiều nguời lùn khác trước khi về nhà. Cô bước đến trước mặt một anh lùn nọ và hỏi liệu anh ta có muốn lấy cô làm vợ không. Anh lùn trả lời:
- Không, không, không, không, không…! Tôi không muốn lấy một người cao như cô! Cô quá cao! Không, không, không, không, không bao giờ!!!
Thiên đường trong mắt... anh
- Ai có thể nêu hai sự kiện lớn trong cuộc đời của nhà thơ Anh Milton?
Một nam sinh viên nhanh nhẩu phát biểu:
- Sau khi kết hôn, nhà thơ viết tác phẩm "Thiên đường đã mất". Đến khi vợ ông mất, ông viết tác phẩm "Thiên đường trở lại".
o O o
Kiểu Úc!
- Hôm qua cậu làm thế nào để qua mặt bà xã mà đi nhậu?
- Hóa trang kiểu Úc!
- Thế các cậu uống bia hay rượu?
- Bia phong cách Úc.
- Nghe đâu xỉn đến độ về nhà bắt cá cảnh đem làm mồi?
- Vâng! Cá cảnh kiểu Úc!
- Thế là vợ cằn nhằn, cậu lại “đục” vợ gãy mấy cái răng?
- Đúng! Nhổ răng kiểu Úc!
- !?
Có tội gì mà lấy làm vợ?
- Đơn ly dị đây, mời cô ký vào!
- Trời ơi, làm sao anh có thể nhẫn tâm đến thế?
- Với cô, như thế là đáng đời rồi.
- Tôi dại dột thì không nói, chứ cô gái kia có tội tình gì mà anh lại lấy người ta?
Bố cũng tự hỏi mình như vậy
- Bố ơi, tại sao bố lại lấy mẹ?
Chồng quay ngay sang vợ, cao giọng:
- Đấy, không phải một mình tôi thắc mắc về chuyện đó nhé!
Chỉ mang về sự lạnh nhạt
- Anh dùng bữa nhé?
- Không, anh ăn ở chỗ làm rồi.
- Anh có đọc báo mới không?
- Chả có gì hay ho đâu, anh đọc hết rồi.
- Sao anh lại lạnh nhạt với em như vậy?
- Nếu về đến nhà mà vẫn phải tiếp tục dịu dàng, thì anh ở lại công sở cho xong.
Đừng làm khổ thêm
- Thế anh ta có giàu không?
- Không ạ, anh ấy không có nhà riêng, không xe máy, cha mẹ già yếu, nhưng con vẫn quyết định lấy làm chồng.
- Con rất yêu anh ta, phải không?
- Vâng ạ.
- Thế mà con còn định làm cho người ta khổ thêm nữa ư?
Linh cảm mẹ chồng
- Thưa mẹ, con gặp một cô gái tuyệt vời và muốn thành hôn với cô ấy. Thứ bảy tuần tới, con sẽ dẫn ba cô bạn gái đến nhà, mẹ thử đoán xem cô nào nhé.
- Được rồi.
Ngày thứ bảy vui vẻ, cả ba cô bạn của Bob đều xinh như mộng, thông minh và duyên dáng. Tiệc tàn, các cô gái ra về, Bob hỏi:
- Mẹ đã đoán ra ai là người yêu của con chưa?
- Có phải là cô gái mặc áo xanh không?
- Đúng là cô ấy! Làm sao mà mẹ đoán được?
- Đơn giản vì mẹ đã bắt đầu cảm thấy không ưa cô ta.
Điều không tính đến
Chín tháng sau, Robert gọi điện cho Raymond:
- Raymond này, anh có còn nhớ cái đêm mà chúng ta buộc phải ngủ trong nhà kho không?
- Nhớ, rồi sao?
- Anh có còn nhớ nữ chủ nhân xinh đẹp của tòa biệt thự lớn?
- Nhớ chứ...
- Anh có còn nhớ là đêm hôm đó, khi tôi đang ngủ thì anh lén đột nhập vào phòng cô ấy không?
- Nhớ... Raymond hạ giọng lo lắng.
- Để tránh tai tiếng, anh đã lấy tên và địa chỉ của tôi để tự giới thiệu với cô ấy?
- Có lẽ... mình nên xin lỗi cậu. Đầu dây bên kia ngập ngừng.
- Không, tôi phải cảm ơn anh, vì cô ấy vừa từ trần và để lại cho tôi tòa nhà cùng 10 triệu đôla!
- !!!
A lô, ai đó?
- A-lô, ai đó?
- Tôi là người làm.
- Nhà tôi làm gì có người làm?
- Bà chủ mới thuê tôi sáng nay.
- Tốt. Cho tôi gặp bà chủ, chồng bà ấy đây.
- Ơ... bà chủ đang ngủ với ông chồng nào đó trên gác ý.
- Sao???!!! Này, cô kia, có muốn năm trăm triệu không?
- Dạ, ông muốn em làm gì?
- Cô lấy khẩu súng trong ngăn bàn bắn bỏ mẹ hai đứa ấy đi.
Sau đó ông nghe tiếng đặt điện thoại, tiếng bước chân và hai phát súng. Cô người làm công nói chuyện tiếp.
- Thưa ông, bây giờ xử lý hai cái xác thế nào ạ?
- Gói gém cẩn thận, rồi quăng ra cái hồ cạnh nhà.
- Cạnh nhà? Hồ nước nào nhỉ?
- Ơ... vậy có phải số máy 6589324 không đấy...
Kỹ tính
Chàng trai bằng lòng ở lại và cô gái lên gác để xếp phòng nghỉ cho khách. Hai mươi phút sau, cửa nhà mở, chàng trai bước vào quần áo ướt sũng.
- Anh vừa đi đâu đấy?
- Em bảo ở lại qua đêm - Anh giải thích - Cho nên anh chạy về nhà lấy quần Pi-gia-ma.
Yêu kiểu sao Hỏa
- Anh từ đâu tới?
- Từ sao Hỏa.
- Tuyệt vời! Em rất thích người ngoài hành tinh. Thế anh có thích em không?
- Có.
Hai người đưa nhau về khách sạn, thuê phòng.
- Anh yêu em đi - cô gái giục.
- Thì trên xe buýt anh đã "yêu" em suốt đấy thôi - "Người sao Hỏa" trả lời và lại tiếp tục... sờ vai, đưa lên mũi ngửi.
Lịch sự
- Anh này, có gì chúng ta đóng cửa bảo nhau. Sao hơi gì một tý là anh cứ làm ầm nhà lên thế?
- Thế em không thấy như thế là anh rất lịch sự không? Anh to tiếng là cốt để hàng xóm không ai nghe tiếng em. Họ không biết vợ chồng mình cãi nhau, cứ tưởng anh đang... nói một mình.
- ??!!
Tế nhị
Một hôm, gặp vợ đang ngồi ăn ốc ở chợ, ông ta rất lịch sự đến gần mẹt ốc rỉ tai vợ:
- Em cứ yên chí ăn ốc đi, còn vỏ, anh sẽ đổ?
o O o
Đã chuyển sang hệ khác
- Anh đó phải không, Bert?
- Ừ.
- Anh có khỏe không?
- Khỏe, người nhẹ lắm.
- Thế anh làm gì ở đó?
- Ôi, tuyệt lắm! Suốt ngày đi bơi và bắt cá.
- Có cần em gửi xuống thứ gì không?
- Giun.
- Anh nuôi cá cảnh ư? Hay làm mồi câu?
- Để ăn, suốt ngày xơi cá, thèm thịt quá!
- Khiếp! Anh đùa à, ai lại đi ăn giun?
- Quên không nói cho em, anh bây giờ hóa thành con vịt rồi.
Chửi là phải
- Mình đi làm công cho người ta đã nhiều mà chưa thấy ông chủ nào chửi bới công nhân thậm tệ như ông này. Thằng cha nào cũng bị ổng chửi. Trong bữa ăn ông ta cũng chửi.
- Còn bà chủ?
- Ồ! Bà chủ thì hết chê, trẻ hơn ông chủ đến cả vài chục tuổi, tính tình cởi mở. Thằng nào cũng thích.
- Nếu tớ là ông chủ ấy, tớ cũng chửi.
Nếu
- Anh có yêu em không?
- Dĩ nhiên rồi!
- Thế anh có muốn lấy em làm vợ không?
- Anh chỉ sợ em không đồng ý.
- Nếu em không đồng ý?
- Thì nhất định anh sẽ đi lấy cô gái khác.
Tác dụng
- Phải nói là phụ nữ thời nay can đảm hơn trước nhiều.
- Hãy cho một bằng chứng coi.
- Họ ít khóc hơn.
- Ừ nhỉ! Nhưng lý do tại sao?
- Còn khóc làm sao được khi mặt đã đầy son phấn.
Bất động... sản
- Xin chúc mừng cậu. Số cậu hên thật.
- Ồ, không đâu. Ông ấy bị liệt... rồi!
- Thế trước khi cưới, ông ấy không nói gì với cậu à?
- Ông ấy có nói một điều gì đó có chữ bất động, nhưng tớ cứ tưởng là nói về... bất động sản.
Trả hộ
- Thưa ông, giá chiếc áo khoác này bao nhiêu?
Anh chàng bán hàng thấy cô gái xinh đẹp liền trả lời ỡm ờ:
- Giá thỏa thuận, rất rẻ, chỉ một chiếc hôn.
Cô gái bèn quay sang bà già cùng đi:
- Bà ơi, bà trả hộ cháu nhé!
Đồng xu ở dưới đất
- Anh cứ đứng dưới cửa sổ phòng em. Khi nào thấy có thể tiếp anh được, em sẽ ném một đồng xu xuống.
Đúng hẹn, chàng trai đến. Ở lầu hai, cô gái thò đầu ra và anh chàng nghe thấy một tiếng "keng" cạnh chân mình.
Đợi mãi không thấy chàng trai lên, cô gái lại thò đầu ra cửa sổ, thấy chàng đang lúi húi như tìm kiếm cái gì.
Cô gọi:
- Lên đi thôi. Anh làm cái gì ở dưới thế?
- Anh tìm nhặt đồng xu lúc nãy.
- Đừng tìm nữa. Đồng xu ấy có buộc dây, em kéo nó lên rồi.
Thay vai
"Nếu anh cũng đến nhà em đúng trăm lần như người bạn trai trước thì em sẽ trao trái tim cho anh"
"Dễ thôi" cậu bạn nhún vai,
Từ đó dù trời mưa trời nắng, dù bão táp phong ba, tối nào một chàng trai cũng đến nhà cô gái vạch một vạch lên thân cây trong sân để làm chứng cứ. Cuối cùng đêm thứ 99 trời đổ mưa dữ dội, cô gái đứng ở cửa sổ nhìn xuống thấy chàng trai đang đội mưa lúi húi bên thân cây thì vội lao ra khỏi nhà chạy đến: "Em hiểu lòng anh rồi, không cần phải đợi đủ 100 ngày nữa. Anh ướt như chuột lột, vào nhà em thay áo đi".
Bấy giờ chàng trai mới quay đầu lại lẩm bẩm: "Tôi chỉ là người được thuê làm việc này mỗi tối thôi, cô ơi!"
Am tường quá
Cô chủ tiệm còn trẻ hỏi:
"Thưa ông mua cho bà nhà?"
"Đúng!"
"Nhân dịp sinh nhật?"
"Không phải."
"Kỷ niệm ngày cưới?"
"Cũng không."
Ông chồng trả tiền xong bước ra cửa thì cô chủ tiệm nhìn ông chăm chăm tỏ vẻ thông cảm:
"Chắc chắn bà nhà sẽ tha thứ cho ông."
Cuộc tranh luận
- Thế là chúng mình lại lẫn trốn cuộc sống khổ ải ở gia đình mà tìm đến nơi này với nhau. Mình nghĩ cậu lại đã có một cuộc xô xát với vợ cậu hồi tối hôm qua nữa chứ gì?
- Phải đấy! - Người bạn anh ta nói.
- Thế kết cuộc ra sao? - Người đàn ông thứ nhất hỏi.
- Rốt cuộc thì bà xã của mình đến và bò dưới chân mình.
Người đàn ông thứ nhất ngạc nhiên hỏi:
- Bà ấy đã làm thế ư? Thế bà ấy nói gì?
- Bà ấy bảo hãy chui ra khỏi gầm giường đi thôi đồ ươn hèn, và hãy chiến đấu như một người đàn ông!
Dị ứng
- Ông xã em mới từ Paris trở về. Anh ấy đã mua cho em hàng đống nước hoa. Hãy tưởng tượng mà xem, những hai bốn chai, mỗi chai chứa đến 170ml với giá 50 đô la mỗi ml, thật là một món quà tuyệt hảo. Nhưng em lại không dùng được vì em chợt phát hiện ra rằng em bị dị ứng với nước hao!
Một người đàn bà khác bảo:
- Chứng bệnh dị ứng thật là khủng khiếp. Ông xã em đã mua cho em một chiếc áo choàng bằng lông chồn. Em không thể mặc được chiếc áo đó vì em dị ứng với lông chồn đấy!
Người đàn bà thứ ba cất giọng oang oang nói:
- Thì em cũng vậy đấy. Ông xã em đã mua cho em chiếc vòng nạm kim cương đẹp này, nhưng em đâu có đeo được vì em dị ứng với kim cương!
Người đàn bà thứ tư bỗng chạy xồng xộc vào nhà tắm, ở đó bà ta ói tất cả những gì đã ăn trong bữa trưa. Các bà hỏi:
- Gớm quá chừng đi, cái gì bỗng dưng lại làm cho chị phát mửa lên vậy?
Người đàn bà ấy bảo:
- Em nghĩ chỉ vì em dị ứng với những chuyện vô lý!
Việc của ai?
Vợ: "Này ông, con bé Tư sinh con rồi!"
Chồng: "Đó là việc của nó".
Vợ: "Nhưng nó bảo đó là con ông".
Chồng: "Đó là việc của tôi".
Vợ: "Bây giờ tôi phải làm thế nào?"
Chồng : "Đó là việc của bà".
Giận quá
Anh chàng luống cuống vội nhét thanh củi vào tay vợ: "Mình đốt chết tôi đi!"
Hiểu sao bây giờ
"Tại sao chứ?" Mục sư hỏi.
"Cô gái tôi hết lòng theo đuổi đã từ chối lời cầu hôn của tôi".
"Anh đừng vội chán nản" Mục sư nhẹ nhàng: "Phụ nữ nói không thường phải hiểu là có".
"Nhưng cô ấy chỉ xì một tiếng thôi".
Phép xã giao
- Dậy đi ông!
Ông này phản đối:
- Tôi có ngủ đâu mà gọi!
- Ông không ngủ mà lại nhắm mắt!
- Tôi biết chứ, tôi ghét nhìn phụ nữ phải đứng trong xe điện đầy người như thế này!
Chiều cao tương xứng
- Em có biết, em phải cao chừng nào để tương xứng với trọng lượng không?
- Chừng nào?
- Năm mét rưỡi!
Giá trị tình yêu
- Em không thích tiền, tình yêu không mua bằng tiền được!
- Thế em thích gì? Một chiếc xe máy xịn màu đỏ nhé?
- Vâng vâng! Một chiếc như vậy thì tình yêu mới nồng thắm.
Lên Thiên đường sớm hơn
- Chúng tôi có phải trả tiền các dịch vụ không?
- Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà. - Thánh Pierre trả lời.
Đến giờ ăn, Thánh Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đình. Cụ ông hỏi:
- Tất cả các món ăn này đều miễn phí à?
- Tất nhiên. - Thánh Pierre trả lời.
- Chúng tôi có thể ăn tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đường, cholesterol à?
- Không, tôi đã bảo là cụ đang ở trên thiên đàng mà. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị béo phì, đái đường hay nhồi máu cơ tim...
Bỗng nhiên mặt cụ ông trở nên đỏ gay, quay sang bà vợ quát to:
- Tất cả do lỗi của bà! Nếu bà không ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm!
Quen nhau
- Chào bác sĩ!
Bà vợ gắt:
- Anh quen cô ấy à?
- À, quen vì nghề nghiệp!
- Nghề của anh hay nghề của ả?
Nói chơi
- Ông chủ nhà tôi bảo chiều nay không ăn cơm nhà. Chắc chiều nay lại đi tằng tịu với cô thư ký rồi!
Cô giúp việc:
- Thưa bà, tôi không tin. Chắc bà nói chơi vậy để tôi ghen chứ gì?
Quần áo
- Họ chẳng mặc gì hết, theo như anh biết.
-Anh nói vậy có nghĩa là các phụ nữ đến đó không mặc quần áo hay sao? - Bà vợ hỏi.
- Phần lộ ra trên mặt bàn thì họ không mặc gì hết - Ông quả quyết với vợ - và anh không dám nhìn xuống dưới gầm bàn.
Quá khứ
- Anh thân yêu! Có một chuyện mà trước đây em chưa dám thổ lộ với anh. Trước khi gặp anh, em đã từng yêu tha thiết một người. Ðể kỷ niệm mối tình đó, em đã xăm hình chân dung của anh ấy lên ngực bên trái.
- Mọi cái đã thuộc về quá khứ, không có gì đâu, em yêu!
Một lúc sau:
- Anh thân yêu! Còn một chuyện nữa mà em không thể không kể trước khi hoàn toàn trở thành của anh. Sau khi chia tay với người kia, em gặp một người khác nữa, em cũng yêu anh ấy tha thiết. Ðể kỷ niệm mối tình này, em đã xăm hình chân dung anh ấy lên ngực bên phải.
Người con trai ngồi im lặng, người con gái hồi hộp chờ đợi. Vài phút trôi qua, anh chàng bỗng bật cười hô hố, cười như lên đồng. Cô gái hoảng hốt:
- Sao vậy, anh yêu?
- Anh đang nghĩ không hiểu khoảng 10 năm nữa mặt chúng nó sẽ dài như thế nào?
Ơn cứu mạng
- Hỡi chàng trai dũng cảm, em sẽ cho chàng cái mà bao năm trời nay chàng thiếu!
Mắt chàng sáng rực:
- Phải chăng cái thùng to này đựng toàn rượu vang?
Cuộc hẹn
- Này anh kia, anh làm gì thế?
- Ông thấy đấy - Người thanh niên trả lời - Tôi đang đào một cái hố.
- Anh đào hố làm gì?
- Thưa ông cảnh sát, tối nay tôi có cuộc hẹn với một cô gái.
- Nghĩa là... cái hố này được dành cho cô ta?
- Vâng - Người trẻ tuổi đáp - Bởi vì cô ta bị gù mà.
Chẳng nhìn làm gì!
- Này, anh đừng có mà để mắt nhìn theo những cô gái đấy. Anh phải hiểu rằng, mình là người có vợ rồi!
Chồng:
- Anh chẳng nhìn làm gì cả !
Vợ:
- Anh nói thật không đấy?
Chồng:
- Thật, bởi càng nhìn thì càng thêm tiếc chứ ích gì?
Chống mất ngủ
"Vậy thì," bác sỹ tiếp, "cô đã hết tuổi sinh nở rồi, cần thuốc làm gì."
"Tôi cần để chống mất ngủ!"
Bác sỹ suy nghĩ hồi lâu, và nói, "Lạ! Làm thế nào mà thuốc tránh thai có thể chống mất ngủ được nhỉ?"
"Tôi bỏ vào cốc nước quả cháu gái tôi uống mỗi ngày."
Thương vợ
- Bây giờ anh chỉ còn có mình em thôi!
- !!!
Biết trước là sẽ quên
- Ông có thể lấy cho tôi một bát kem được không?
- Tất nhiên rồi, cưng ạ!
- Có khi ông nên ghi lại để khỏi quên chăng?
- Không cần đâu.
- Nhân tiện, tôi muốn có một vài trái dâu nữa. Ông nên ghi lại vì tôi biết là ông sẽ quên ngay mà.
- Tôi nhớ được.
Ông già quả quyết đi vào bếp. Vài phút sau, khi từ bếp quay lên, ông mang cho bà vợ một đĩa thịt lợn xông khói và mấy quả trứng. Bà già liếc nhìn cái đĩa, lắc đầu:
- Tôi đã biết trước là ông sẽ quên mang kèm bánh mì cho tôi mà!
Thật thà quá!
Thật thà quá!
Trong đêm tân hôn, chồng âu yếm hỏi vợ:- Lúc chưa lấy anh, em sợ điều gì nhất?
- Em... ngại quá!
- Đừng ngại, cứ nói đi em yêu!
- Em... em sợ... ế chồng!
Trong rạp chiếu phim
- Chuyện cậu và anh chàng mới quen đến đâu rồi?
- Thôi rồi.
- Sao vậy? Hôm qua hai người còn đi xem phim mà.
- Ừ, nhưng lúc trong rạp mất điện, chân anh ta cứ quờ quạng...
- Anh ta sàm sỡ lắm hả?
- Được thế thì còn khá. Đằng này, anh ta cứ quờ quạng sợ mất đôi dép lê cũ rích.
Mái tóc dài
Một mày râu hỏi một áo dài có mái tóc dài nhất lớp
- MR: Con gái đang mốt tóc ngắn sao bà lại để tóc dài?
- AD: Tôi muốn tóc dài đến bao giờ đỗ đại học sẽ cắt!
- MR: Thế thì xin chúc mừng bà nha!
- AD: Mừng cái gì?
- MR: Bà sẽ được ghi vào kỷ luật “ghi nét” vì có mái tóc dài nhất thế giới đấy!
- AD: Hả?
Tàu vũ trụ
Hai người nói chuyện với nhau về những thành tựu của nước mình.
- Sau rất nhiều chuyện, một người nói: Nước tôi đã sản xuất được tàu vũ trụ để đổ bộ lên mặt trời rồi đấy.
- Nghe vậy, người kia phản ứng lại: Bậy, mặt trời nóng như vậy thì lên làm sao được, tàu sẽ bị nóng chảy ngay lập tức!
- Người thứ nhất trả lời: Ông dốt thật, chúng tôi thừa thông minh để biết điều đó, vì vậy, chúng tôi sẽ phóng vũ trụ vào ban đêm chứ.
- ?!
Bỏ sang đĩa khác
Cả nhà đang ăn tối thì cậu con trai nói:
- Bố ơi! Con ghét những cái lỗ trên miếng pho mát lắm!
- Ông bố vừa xem tivi vừa đáp: Ôi con trai! Con cứ ăn pho mát còn bỏ những cái lỗ sang dĩa khác.
Kỷ niệm đám cưới
Hôm trước ngày lễ kỷ niệm đám cưới bạc, vợ hỏi chồng:
- Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày đáng nhớ này như thế nào đây, anh yêu?
- Tốt nhất là hãy dành một phút im lặng.
Không chép hết
Trong giờ trả bài kiểm tra , thầy giáo nói với Hoa
- Thầy : Hoa, em đã chép bài của Hằng phải không?
- Hoa (đỏ mặt, đứng dậy): Dạ, em có chép nhưng không phải chép hết ạ.
- Thầy: thế chỗ nào em không chép ?
- Hoa: Dạ tên bạn ấy em không chép ạ.
- Thầy: ???
Ở đâu?
Tí gọi Tèo, Tèo không nghe, tức quá. Tí quát:
- Tí: Nè, tai cậu để đâu mà không nghe tớ gọi hả ?
- Tèo: Thế mắt cậu để đâu mà không thấy tai tớ ?
- Tí: ?!
Lịch sự
AD đang nói chuyện với DR
- AD (nam): Tôi biết bà rất lịch sự trên xe buýt!
DR(nữ) (vui vẻ) : Vậy hả?
- AD: Ý tôi nói là khi bà đứng lên nhường chỗ cho người già thì ít nhất cũng phải có ba bà lão ngồi lên đủ vị trí của bà vừa ngồi
- DR: (lấy guốc phang)
Biện pháp mạnh
Tí qua rủ Tèo đi học.
- Tí: Tèo, giờ này sao chưa chuẩn bị đi học?
- Tèo: Tao phải đưa em tao ngủ.
- Tí: Vậy hả? Vậy nó ngủ chưa?
- Tèo: Chưa, nó khó ngủ lắm, chưa chịu ngủ
- Tí: Để tao hát ru cho nó ngủ nha?
- Tèo: Khoan! Mày phải dùng biện pháp nhẹ trước cái đã!
- Tí: (đầu bốc khói)
Ấn tượng nhất
Thày giáo hỏi:
- Trong năm học vừa qua, nhân vật nào gây ấn tượng mạnh nhất đối với các em?
- Một học trò trả lời: Thưa thày, Napoleon ạ.
- Trò khác: Thưa thày, Lincoln ạ.
- Đến lượt John, cậu bé cứ ấp úng mãi: Thưa thày.... bố em ạ..., nhất là lúc bố xem điểm tổng kết cuối năm của em.
Hỏi khó
- Lan: Tôi hỏi thật ông nhé! Mong ông đừng giận: Một tuần ông gội đầu mấy lần vậy ?
- Hùng: Bà hỏi làm tôi khó trả lời quá. Đáng lẽ bà phải hỏi là: “Mấy tuần ông gội đầu một lần mới phải chứ?”
Vẫn có chỗ
Trời nắng rất đẹp nhưng cậu bé vẫn lấy đôi ủng cao su ra đi. Thấy vậy, bà mẹ bảo:
- Con yêu, ở ngoài đường khô ráo lắm, làm gì có chỗ nào có bùn bẩn và vũng nước mà phải đi ủng?
- Cậu bé vui vẻ đáp: Con khắc tìm được những chỗ đó mẹ ạ.
Kiếm tiền
Cậu bé nói với bạn của bố:
- Cháu cảm ơn chú đã tặng cho cháu chiếc kèn nhân dịp Noel. Nhờ nó mà cháu có tiền ăn kem đấy chú ạ...
- Cháu thổi kèn giỏi đến thế cơ à?
- Không ạ. Chẳng qua là bố cháu cho cháu mỗi tuần 10.000 đồng để cháu đừng thổi nữa!
Ăn gì trước?
Hai anh em nói chuyện với nhau :
- Anh hỏi em: Nếu có một cái ôtô bằng sô cô la thì em sẽ ăn bộ phận nào trước ?
- Em: Em sẽ chén ngay mấy cái bánh xe trước
- Anh: Tại sao vậy ?
- Em: Em phải ăn mấy cái bánh xe trước để nó không chạy được nữa . Nếu mình ăn các bộ phận khác thì xe chạy mất sao ?
- Anh: Được lắm!
Không dạy
Bà mẹ kêu lên với cậu con trai nhỏ:
- Chính con đã dạy con vẹt nhà mình những câu nói thô tục ấy phải không?
- Không phải thế đâu mẹ ạ! Con chỉ cấm nó không được nói những câu đó thôi.
Sai giống nhau
Thầy giáo nói với một bà mẹ học sinh :
- Thưa bà, tôi rất lấy làm tiếc phải thông báo cho biết là con trai bà đã nhìn vào vở của bạn khi tôi ra bài làm trên lớp, con bà đã chép bài của bạn.
- Dạ, thầy nói gì tôi chưa hiểu.
- Vì cả hai đứa mắc những lỗi giống nhau.
- Thưa thầy, có thể là đứa bạn kia đã chép bài của con trai tôi…
- Thưa bà, đáng tiếc không phải như vậy. Tôi đã ra câu hỏi: “Các em có biết vị trí của quần đảo Acores không ?, đứa bạn của con bà đã ghi: “Em không biết” và con trai bà ghi :”Em cũng thế!”
Hợp tác
Ông chồng trò chuyện với vợ:
- Này em, từ ngày chúng ta dùng tiền để thưởng, con trai mình học khá hẳn lên, nhiều điểm 10 lắm, em thấy vui chứ?
- Theo em thì hẳn là nó đã đem tiền chia cho thày giáo một nửa thì có.
Chuẩn bị chu đáo
Một cô gái trẻ bước vào cửa hàng thực phẩm nói với người bán hàng:
- Bác bán cho tôi tất cả cà chua, trứng thối của cửa hàng.
- Có ngay, thưa cô. Nhưng cô mua nhiều như vậy để làm gì?
- Để chuẩn bị cho buổi biểu diễn ca nhạc tối nay.
- Làm như thế liệu có hơi ác với ca sĩ đó không?
- Không, tôi chính là cô ca sĩ ấy. Cẩn thận vẫn hơn bác ạ!
Chưa nấu đã chín
- Tí: Tớ đố cậu con gì chưa nấu đã chín ?
- Tèo: Chả có con gì cả ! Cậu này hay đùa dai .
- Tí: Sao lại không có ?
- Tèo: Thế cậu bảo con gì ?
- Tí: Con 33 chứ con gì ? 3*3 chả bằng chín thì bằng mấy ?
- Tèo: Trời !!!