Archive for 03/19/14

Thay thế

by 0

- Anh phục vụ tiệm ăn hỏi vị khách: Ông dùng gì thưa ông?
- Anh cho tôi một đĩa cải xào và một đĩa thịt kho.
- Vâng thưa ông, xin ông đợi một chút, tôi sẽ vào bếp nấu ạ.
- Ơ, thế ra anh cũng là đầu bếp luôn à?
- Dạ tôi chỉ làm thay thôi ạ, vị đầu bếp đã được đưa đi cấp cứu từ sáng do sơ ý nếm nhầm một món xào nào đó trong bếp ạ.

Làm sao biết được

by 0

- TĐ hỏi thăm TVH mới bị mất ví: Cậu bị mất bao nhiêu tiền?
- TVH: Ko biết được. Đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy thì làm sao tớ biết mất bao nhiêu.
- TĐ: ???

Cùng lúc

by 0

Trong một phiên toà, thẩm phán hỏi bị can:

- Anh giải thích thế nào khi cửa hàng của anh đã cung cấp thức ăn cho hơn 300 công nhân công ty X rồi sau đó, họ đều bị đưa đi cấp cứu?
- Chứng tỏ rằng họ đều ăn cùng một lúc, hoặc người ăn sau không để ý đến những đồng nghiệp ăn trước.

Câu

by 0

- Em: Chị ơi, đặt cho em 4 lọai câu: nghi vấn, cảm than, cầu khiến, trần thuật.
- Chị (Đang mải xem tivi): Em viết lần lượt: Ai là triệu phú, Chiếc nón kỳ diệu, Hãy chọn giá đúng , Ở nhà chủ nhật.
- Em: ???

Vì sao phải đứng?

by 0

- Tại sao những người chỉ huy thường đứng khi đi thuyền?

- Vì nếu ngồi xuống, ông ta sẽ phải chèo như những người khác.

Khỏe

by 0

- Từ giờ sẽ ko nói là khỏe như voi nữa.
- Thế ông định nói sao.
- Tui sẽ nói khỏe như bà.
- Ông dám?!

Đi bộ

by 0

- Ngày trước, tôi đã phải đi bộ 10 cây số để đến trường đấy.

- Lẽ ra, thầy nên dậy sớm hơn để không bị lỡ chuyến xe bus.

Bỏ hết cho nhẹ

by 0

- Mẹ: Chúng ta sẽ chuyển máy vi tính lên tầng hai
- Con: Nếu vậy con nghĩ chúng ta nên bỏ hết các chương trình trong máy thì nhẹ nhàng hơn khi vận chuyển .
- Mẹ: ?!?!

Viết cho chính mình

by 0

Trong lớp học, thày hỏi trò:

- Em đang viết gì vậy?

- Một bức thư cho chính mình ạ!

- Trong đó nói gì?

- Ngày mai em mới có thể biết được điều đó sau khi nhận thư.

Tai nạn thảm khốc

by 0

Trong một cuộc thi lấy bằng xe, ban giám khảo hỏi một anh chàng nọ:

- Trong trường hợp xe anh bị lao xuống dốc với tốc độ cực lớn, nhưng xe lại đứt phanh. Bên phải là vách núi, bên trái là vực thẳm, thì anh sẽ xử lý làm sao?

- Tôi sẽ kêu Tom đến.

- Tom, Tom là ai?

- Thằng bạn thân của tôi, nó là phóng viên ảnh, để nó chứng kiến một tai nạn thảm khốc nhất từ trước tới nay.

Sáng kiến

by 0

- TVH: Tớ đã thu xếp để tránh khỏi khô hạn cho vườn nhà tớ trong mùa hè này rồi
- MR: Cậu đã làm gì?
- TVH: Trồng hành tây cạnh khoai tây. Hành sẽ làm cho khoai tây chảy nước mắt tưới luôn cho đất
- MR: ???

Không ai nhường chỗ

by 0

Một cô gái tóc vàng hoe trở về nhà sau chuyến thăm thành phố. Nhận thấy con gái có vẻ hơi mệt, mẹ cô hỏi: "Con yêu, con không sao chứ?"

- Không, mẹ ạ. Con chỉ hơi mệt vì cứ phải đứng mãi ở trên tàu.

- Tội nghiệp. Vậy tại sao con không yêu cầu anh chàng galant nào đó nhường chỗ cho mình trong chốc lát. Con xinh đẹp và đáng yêu thế này cơ mà.

- Con biết rất rõ thế mạnh của mình, nhưng thật tệ là chẳng có ai trên tàu để con yêu cầu điều đó.

Trái ngược

by 0

- MR : Lạ thật, sao bà trái ngược hòan tòan với em gái bà thế nhỉ? Thật hiền dịu, dễ thương, đầy nữ tính …
- AD: Ông quá khen rồi đấy.
- MR: Tôi đang nói về em gái bà chứ đã nói về bà đâu
- AD: Gừ…

Cũng thế thôi

by 0

Vừa thấy Siêu đi học về, Nhân vội vã hỏi :
- Tớ bị cúm, tiếc quá, ko được coi đá bóng. Kết quả ra sao, lớp mình thắng hay thua ?
- Siêu (la to): Lớp mình thắng 2/1
- Nhân: Lớp mình giỏi nhỉ! Còn bài kiểm tra Toán, Văn, hôm nay cô trả, tớ được mấy điểm?
- Siêu: Cũng thế thôi!

Ngoan ngoãn

by 0

David được tặng một con vẹt nhân dịp sinh nhật của mình. Đó là một con vẹt rất đẹp nhưng lại hết sức hỗn láo. Nó chỉ biết nói những câu tục tĩu và không bao giờ chịu nghe theo những lời dạy bảo của David.

- Một ngày kia khi con vẹt văng tục trước mặt mẹ David, không chịu nổi nữa, cậu mở cánh cửa tủ lạnh và tống nó vào trong. Sau một hồi đập cánh loạn xạ, chợt con vẹt im bặt.

- Giật mình, sợ có chuyện gì không hay xảy ra, David vội mở cửa tủ.

- Con vẹt lập tức bay ra và đậu trên vai David nói hết sức lễ phép: "Tôi biết mình đã có thái độ không đúng mực. Tôi hứa từ nay sẽ luôn nghe theo lời anh. Xin anh hãy tha thứ cho tôi".

- Chưa kịp hết ngạc nhiên trước sự thay đổi đột ngột này, David lại nghe con vẹt hỏi: "Nếu có thể được, xin hãy cho tôi biết con gà trong tủ lạnh đã mắc tội gì vậy?"

Chỉ bằng phân nửa thôi

by 0

- Còm nhom: Này, tớ thấy ngay cả đứa học giỏi nhất lớp mình cũng chỉ bằng phân nửa cậu thôi…
- Béo ú: Thật thế ư? Cậu quá lời rồi!
- Còm nhom: Thì đấy, so với cái Mỹ, cậu chả nặng gấp đôi và ngồi tốn chỗ gấp đôi nó còn gì!

Tiến bộ

by 0

- Bố: Con trai, HKII có tiến bộ hơn HKI rồi. Kỳ 1 con là đứa xếp cuối cùng của lớp, nhưng kỳ 2 con đã tiến bộ hơn.
- Con: Con cảm ơn bố. Con cũng phải cảm ơn Linh nữa chứ!
- Bố: Sao vậy con?
- Con: Vì nhờ Linh HKII chuyển tới mà con được lên vị trí số 2 tính từ cuối sổ tính lên.
- Bố: Ốiii…ối

Nhắm mắt nhìn thế nào?

by 0

Trong giờ, TVH và TĐ đang ngồi buôn
- TĐ: Này, ko biết lúc nhắm mắt, nhìn mặt mình như thế nào nhỉ?
- TVH: Ngốc thế. Mở mắt ra mà nhìn.
- TĐ (lộn ruột): !?!

Người yêu lý tưởng

by 0

- 16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.

- Năm vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá "mít ướt". Vì vậy, tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.

- Năm tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người khác.

- 28 tuổi, tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.

- Bước sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)... chỉ một thời gian sau, chúng ly dị. Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.

- Giờ đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng... Tôi biết một người như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi...

Không giở sách

by 0

Trong giờ kiểm tra, thấy Tèo quay bài.
- Tí: Cậu không thấy thầy bảo cấm giở sách à?
- Tèo: Thì tớ đang giở vở đấy chứ.

Quả nhiều C

by 0

- ĐĐ: Bà có biết quả nào có nhiều “C” ko?
- TVH: Quả cóc!
- ĐĐ: Why?
- TVH: Vì cóc có hai chữ “C” lận mà.

Phát triển

by 0

Sau 3 tháng hè, MR gặp lại AD
- MR: Ngày trước tôi hay gọi bà là “Hột mít”, bây giờ nhìn ra ko phải.
- AD (mắc cỡ): Vậy bây giờ tôi là gì ?
- MR: Ờ…quả mít.
- AD: (xách guốc lên)...

Cũng may

by 0

- Thính: Ê , Trâm, em bạn vừa té trên cây ổi đấy!
- Trâm (cuống quýt): Thế cây ổi ở cạnh vườn hoa hay ở mảnh đất trống ?
- Thính: Thì cây ổi ở mảnh đất trống
- Trâm (thở phào): Thế thì may quá , nó ko làm gãy cây hoa hồng của tớ!
- Thính:(ngất ngay lập tức)

Nói gì cũng nghe theo

by 0

- Em: Anh cho em quả xoài đó rồi sau này anh nói gì em cũng nghe theo!
- Anh: Có thật ko ?
- Em: Chắc 100% luôn
- Anh: Vậy thì xoài đây! Bây giờ, đưa xoài đây!
- Em: !?!

Không bẩn

by 0

- Lan: Này Vi, em rửa bát đũa kiểu gì mà dính đầy mỡ vậy hả? Bẩn quá!
- Vi: Đâu có bẩn hả chị. Nó là xà phòng chứ đâu phải mỡ!
- Lan: Trời?!

Hạt dẻ có chân

by 0

- Con: Mẹ ơi, hạt dẻ có chân không ạ?
- Mẹ: ???
- Con: Thế mà con vừa ăn một hạt dẻ có chân đó mẹ.
- Mẹ: Trời,mày chưa thấy con gián bao giờ hả????

Ai giỏi hơn?

by 0

- Tèo: Bố tớ là giỏi nhất , làm kỹ sư ở tận thành phố.
- Tí: Còn bố tớ làm thợ lặn tìm ngọc trai.
- Tùng: Thôi các cậu đừng nói nữa bố tớ bảo vua gật đầu thì gật, quay phải thì quay, đứng lên thì đứng. Oai lắm đó!
- Tèo và Tí (đồng thanh): Làm gì vậy ?
- Tùng: Thợ hớt tóc.

Học sút

by 0

 - Chị: Sao năm nay em lại học sút vậy?
- Em: Vì thầy dạy đá bóng của em bảo thế ạ!
- Chị: Sao lạ vậy?
- Em: Thầy bảo muốn ghi được bàn vào lưới thì phải học sút ạ!

Dùng suốt đời

by 0

Khách hàng khiếu nại:

- Cái đồng hồ tôi mua ở đây mới dùng có nửa năm đã hỏng, chỉ còn có nước quẳng đi. Thế mà ông dám bảo là tôi có thể dùng nó đến hết đời.

- Thưa ông, vì bữa đó, tôi nom sắc diện của ông kém lắm...

Quảng cáo kem đánh răng

by 0

Nhìn cô gái cười khoe hàm răng trắng đẹp quảng cáo cho thuốc đánh răng, một anh chàng khen:

- Chà! Hàm răng trắng đẹp tuyệt trần!

- Răng của mình đấy...

- Khoác!

- Thì chính mình trồng cho cô ta mà!

Đố

by 0

Đang trên đường, cận thị đuổi theo sáng mắt.
- CT (Vỗ vai): Này, hình như em gái ông nó thinh thích tôi hay sao ấy. Hôm qua nó cứ đứng ở dưới cửa sổ cầm khăn vẫy tôi mãi.
- SM: Thế nó cầm khăn màu gì?
- CT: Màu đen
- SM: Tốt, cuối cùng thì nó cũng chịu lau cửa sổ.
- CT: Ủa…trời!!!

Xử lý nước

by 0

Tại một vùng bị bệnh dịch tả hoành hành, một sĩ quan thuộc ngành y tế của quân đội đến thăm trại lính và hỏi một hạ sĩ:

- Các bạn xử lý thế nào để nước có thể uống được?

- Đầu tiên chúng tôi lọc nước.

- Tốt! Rồi sau đó?

- Chúng tôi đun sôi.

- Khá lắm. Kế đó các bạn làm gì?

- Để tránh mọi nguy cơ, chúng tôi uống bia.

Chịu khó

by 0

- Mày chẳng chịu học bài gì cả , cứ nhìn bài tao…
- Thế mày có biết để đọc được những chữ của mày đã là chịu khó lắm rồi ko ?
- !?

Khoảng cách

by 0

- Ngài là nhân chứng duy nhất của vụ cướp. Ngài đứng cách xa bọn tội phạm bao nhiêu, khi nghe tiếng súng đầu tiên?

- Khoảng 2 mét, thưa ngài chánh án!

- Còn phát súng thứ hai?

- Ồ! Khi ấy tôi đã ở xa lắm rồi.

Phong cảnh tuyệt đẹp

by 0

Ở một điểm tham quan trên núi, hướng dẫn viên nói với khách du lịch:

- Thưa quý vị, sườn núi ở đây rất dốc, dưới kia là vực sâu, nhưng nếu có vị nào chẳng may trượt chân thì trong lúc trôi xuống xin đừng quên nhìn sang phía bên phải kia, phong cảnh ở đó tuyệt đẹp.

Xử nhầm

by 0

- Sau khi có phán quyết ly dị vợ, cậu thấy thế nào?

- Bi đát! Chiếc xe hơi mua bằng tiền tớ kiếm được, toà lại xử cho cô ấy. Còn lũ trẻ, mà tớ đinh ninh là của người khác, toà lại xử cho sống chung với tớ.

Tiếc quá

by 0

Nhiếp ảnh gia chụp hết pô này đến pô khác cảnh hoàng hôn trên sông. Chợt một em bé chạy đến hốt hoảng báo:

- Anh ơi, có người sắp chết đuối!

- Thế à, tiếc quá, hết mất phim rồi.

15-5=?

by 0

- Có 15 học sinh kéo nhau ra sông. Trong đó, 5 em bị bố mẹ cấm không được tắm sông. Vậy có mấy em xuống tắm?

- Cả lớp đồng thanh trả lời: Mười lăm!

Không nghe thấy gì cả

by 0

Thầy giáo trẻ hỏi học sinh:

- Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành?

- (Im lặng)

- Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không?

- Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ.

- Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không?

- Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già?

- Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả.

Hôn súc vật

by 0

Trong giờ học môn sinh vật, cô giáo giảng cho học sinh:

- Các em không được hôn súc vật, vì như vậy có thể bị lây nhiễm những bệnh nguy hiểm. Em nào có thể lấy cho cô một ví dụ?

Một học sinh xung phong: Thưa cô, dì em hay hôn con cún con của dì...

- Và chuyện gì đã xảy ra?

- Con cún đã lăn đùng ra chết.

Giúp nạn nhân ngã chết

by 0

Trong phiên toà, bị cáo, nguyên là một luật sư, đang trả lời các câu hỏi của chánh án:

- Tại sao anh giết người đàn ông đó?

- Thưa tòa, tôi không giết anh ta. Hôm đó, tôi về đến nhà, vừa mở cửa thì thấy hắn chạy ra và bị vấp vào tôi nên đã ngã, đầu đập xuống cầu thang.

- Nhưng kết quả giám định cho thấy nạn nhân bị nhiều vết thương xung quanh đầu.

- Vâng, vì khi được tôi giúp đứng lên thì anh ta lại tự ngã xuống, cứ như vậy...khoảng 20 lần.

Chính xác

by 0

Hướng dẫn viên du lịch thuyết minh cho đoàn tham quan:

- Thưa các quý vị, phiến đá này đã tồn tại một trăm nghìn không trăm linh ba năm.

- Một khách du lịch hỏi: Làm sao mà anh lại biết chính xác như thế?

- Cách đây 3 năm, một nhà địa chất học đã đến đây nghiên cứu và tuyên bố: phiến đã này có tuổi là một trăm nghìn năm.

Sợ quá phải về

by 0

- Thế nào, chuyến đi nghỉ trên rặng Alpes của cậu tốt đẹp chứ?

- Thời tiết tuyệt vời, nhưng việc ăn uống tệ quá! Tớ đã về sớm hơn dự định.

- Cậu bị ốm ư?

- Là thế này, tớ trọ tại nhà một nông dân ở trên núi. Ba ngày đầu, toàn ăn gà, vì đàn gà bị rù, phải giết gấp. Sau đó, con bê của gia chủ bị ốm, thế là lại giết thịt ăn một tuần liền. Sang đầu tuần tiếp theo, bà mẹ vợ ông chủ lại ngã bệnh. Vì thế tớ lập tức chuồn ngay!

Đừng hòng xơ múi gì ở tôi

by 0

Một tổ chức từ thiện đến gặp ông luật sư giàu nhất thành phố và thuyết phục ông ta đóng góp cho quỹ của họ.

- Thu nhập của ông thuộc vào loại cao nhất thành phố. Vậy ông có thể quyên góp chút ít cho cộng đồng không ạ?

- Tay thầy cãi hít một hơi dài và bắt đầu tấn công trả lại: Thứ nhất, tôi có người mẹ đang bệnh nặng, tiền thuốc thang tốn gấp nhiều lần thu nhập hằng năm của bà...

- Dạ... chúng tôi không biết.

- Thứ hai, tôi có người anh trai là một cựu chiến binh, bị mù và phải ngồi xe lăn.

- Xin lỗi...

- Chồng của em gái tôi đã qua đời trong một tai nạn giao thông, chẳng để lại cho nó và ba đứa con nhỏ dại đồng xu nào.

- Vâng, như vậy là ngài quá vất vả...

- Chứ sao! Đến họ mà cũng chẳng xơ múi được gì ở tôi nữa là các anh.

Vẫn có cách

by 0

Tham quan di tích chiến trường xưa, một ông Tây to béo e dè nhìn xuống hố bom:

- Nếu tôi sa xuống đây, liệu cô có kéo được tôi lên không?

- Cô hướng dẫn viên nhỏ nhắn đáp: Ngài cứ yên tâm, dẫu là con bò rơi xuống, tôi cũng có cách đưa lên.

- Bằng cách nào?

- Phân nhỏ nó ra.

Giúp nạn nhân ngã chết

by 0

Trong phiên toà, bị cáo, nguyên là một luật sư, đang trả lời các câu hỏi của chánh án:

- Tại sao anh giết người đàn ông đó?

- Thưa tòa, tôi không giết anh ta. Hôm đó, tôi về đến nhà, vừa mở cửa thì thấy hắn chạy ra và bị vấp vào tôi nên đã ngã, đầu đập xuống cầu thang.

- Nhưng kết quả giám định cho thấy nạn nhân bị nhiều vết thương xung quanh đầu.

- Vâng, vì khi được tôi giúp đứng lên thì anh ta lại tự ngã xuống, cứ như vậy...khoảng 20 lần.

Mổ xẻ những đặc trưng nghề nghiệp

by 0

Bốn nhà phẫu thuật đang nghỉ uống cà phê và thảo luận về công việc, một người khơi mào:

- Tôi nghĩ tiến hành phẫu thuật với các nhân viên kế toán là dễ nhất, mọi thứ bên trong anh ta đều được đánh số.

- Bác sĩ ngoại không đồng tình: Tôi thì lại thấy thủ thư là dễ nhất, anh mổ họ ra và nội tạng được sắp theo thứ tự chữ cái.

- Chuyên gia giải phẫu thần kinh lại có ý kiến khác: Ngăn nắp nhất vẫn là thợ điện. Mọi thứ ống và dây trong người anh ta đều được đánh dấu bằng mầu sắc.

- Còn ông giáo sư già nhất thì cay đắng nhận xét: Thế các anh đã tiến hành ca mổ cho luật sư bao giờ chưa? Họ không có tim, không xương sống, hộp sọ rỗng, đầu và mông có thể thay đổi cho nhau được.