Pages

Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

Đãng trí hay không?

Một thương gia đang nằm chờ chết, thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:

- ...Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của tôi một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD...

- Luật sư ngạc nhiên: Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà?

- Vị thương gia thở hắt: Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ! 

Ai sẽ được thầu?

Ba nhà thầu tham dự đấu thầu sửa lại hàng rào Nhà Trắng. Người đến từ Florida sau khi đo đạc, tính toán cẩn thận nói:

- Tôi cần 900 đôla, 400 mua vật liệu, 400 trả công thợ, 100 cho tôi.

- Người từ Texas sau khi đo đạc cũng nói luôn: 650 đôla, 600 cho vật liệu và nhân công, 50 cho tôi.

- Người New York chỉ đứng hút xì gà, buông thõng: 2.650 đôla!

- Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả. Người giao thầu kêu lên.

- Bé mồm thôi! Tôi 1.000, anh 1.000, còn 650 mướn gã Texas làm trọn gói.

Để có được tác hại

Trên diễn đàn, giáo sư đọc bài diễn văn về tác hại của rượu:

- Các anh nên nhớ, rượu là nguyên nhân dẫn đến sự chia ly của biết bao cặp vợ chồng...

- Một thanh niên đứng lên hỏi: Xin lỗi giáo sư. Xin giáo sư cho biết, vậy cần phải uống bao nhiêu để có thể có được sự chia ly này ạ?

Nhân viên tốt bụng

Một người có cái máy in bị trục trặc nên mang đến tiệm sửa. Sau khi xem xét, nhân viên nói:

- Máy in của ông bị bụi bẩn, chỉ cần vệ sinh máy thôi!

- Nếu tôi để cửa hàng làm thì tôi sẽ phải trả bao nhiêu?

- 50 đôla. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn ông nên tự làm lấy để khỏi tốn tiền.

- Vậy à! Tôi nghĩ ông chủ của anh sẽ không vui khi nghe anh khuyên khách hàng như vậy!

- Ngược lại là đằng khác. Thật ra đây là sáng kiến của ông chủ, bởi cửa hàng chúng tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn sau khi khuyên khách hàng tự sửa chữa máy móc của họ trước.

Thành thật khai báo

- Nàng: Anh có hút thuốc bao giờ không?

- Chàng: Không bao giờ.

- Nàng: Vậy anh có uống rượu chứ?

- Chàng: Đời anh chưa từng uống một giọt rượu nào.

- Nàng: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng có chơi chứ?

- Chàng: Không khi nào, em biết đấy.

- Nàng: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đến cô nào không?

- Chàng: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ có duy nhất em mà thôi!

- Nàng: Nhưng anh cũng phải có một thói xấu gì đó chứ?

- Chàng: À, đúng là thỉnh thoảng anh có hay nói dối.

Bí quyết của sự thành công

Phóng viên phỏng vấn một giám đốc có tiếng trong giới kinh doanh:

- Xin ngài cho biết nguyên tắc nào quyết định sự thành công của ngài?

- Tôi thành đạt nhờ hai phương châm: trung tín và khôn ngoan. Trung tín là đã hứa làm gì thì bất kể trường hợp nào, dù phải phá sản đi nữa, cũng vẫn cứ làm.

- Thật là một tấm gương mẫu mực cho giới kinh doanh. Thế còn khôn ngoan là thế nào?

- Khôn ngoan thì đơn giản thôi: Đừng hứa bất kỳ điều gì hết.

Noi theo gương tốt

Cô giáo lớp 1 dạy học sinh:

- Chúng ta cần phải phát động phong trào làm việc tốt. Từ mai trở đi, khi đến lớp mỗi em phải kể cho cô nghe một việc tốt nhé!

- Thưa cô vâng ạ!

- Ngày hôm sau: Em nào có việc tốt kể cho cô nghe.

- Dạ thưa cô

- Một em đứng lên: Hôm nay em dẫn một bà già qua đường ạ!

- Tốt, tất cả lớp phát huy học tập theo bạn nhé!

- Ngày hôm sau: Nào, thế hôm nay những ai đã làm việc tốt?

- Dạ thưa cô, hôm nay chúng em học tập bạn hôm qua và đều đã làm việc tốt ạ! - cả lớp đứng lên đồng thanh nói.

- Vậy là rất tốt. Các em đã làm những việc gì nào?

- Chúng em cùng dẫn một bà già qua đường ạ.

- Tốt lắm! Nhưng tại sao có một bà già mà cả lớp cùng dẫn qua đường hả?

- Dạ thưa cô, vì bà ấy... không thích qua đường ạ.

Thật là may mắn!

Bob say khướt. Anh ta về nhà, đập cửa:

- Ồ, Bob! Anh đã về đấy ư?

- Ừ, em yêu ạ, anh gặp bạn cũ.

- !?

- Anh nhậu hết lương tháng rồi.

- À, em có thể hiểu.

- Xe lại bị giữ...

- Chuyện đương nhiên mà.

- Ôi, em đúng là người phụ nữ hiền dịu nhất trần đời. Ừm... Ờ... hình như cái dây chuyền em đưa hôm qua, anh trót tặng một cô gái.

- Lạy Chúa, em thật là may mắn!

- Sao, em định nói là em rất hài lòng ư?

- Vâng, vì em chỉ là... hàng xóm của anh. Hãy can đảm lên, chỉ còn vài bước chân nữa thôi. Cầu Chúa phù hộ cho anh!

Không thể thắng được!

Ngày tận thế, thiên đàng và địa ngục tranh chấp lãnh thổ trên mặt đất. Bên bàn đàm phán, Satan - đại diện địa ngục - đề nghị sẽ có một trận đá bóng để giải quyết vấn đề này. Trợ lý của Satan nói nhỏ:

- Như thế sẽ rất bất lợi cho chúng ta, bởi tất cả các cầu thủ giỏi đã lên thiên đàng.

- Đừng lo, ngươi không nhớ là tất cả các trọng tài đều đã xuống địa ngục sao?

Vẫn chưa đủ

Một khách hàng đến gặp đại lý cung cấp gas hỏi:

- Thưa ông, tôi muốn mua gas của cửa hàng để cấp cho hệ thống sưởi ấm trong nhà. Xin ông cho biết chi phí?

- Điều này còn phụ thuộc vào diện tích cần sưởi ấm.

- Bốn mươi mét vuông. Liệu hết bao nhiêu tiền?

- Nhà ông thiết kế mấy cửa sổ, cửa chính?

- Một cửa chính và bốn cửa sổ.

- Mái ngói hay trần bê tông?

- Bê tông. Kín nhất rồi, đúng không?

- Đúng! Nhưng cũng còn phải xét đến độ dày của tường.

- Tường gạch hai mươi.

- Cửa hai lớp chứ?

- Đúng thế!

- Vậy còn nền nhà?

- Nền cao, sàn gỗ. Tính ra chưa ông? - người khách sốt ruột.

- Xin ông chờ một phút nữa.

- Ông khách bắt đầu bực mình. Đại lý ngẩng lên nói chậm rãi: Thế này ông ạ, mọi tính toán đã xong. Chỉ còn một điều chưa rõ là... không biết mùa đông năm nay sẽ lạnh nhiều hay ít?

Xưng hô đúng cách

Trong một quán thịt chó cuối tháng, một ông khách sành ăn phàn nàn với chủ quán:

- Này ông chủ, con chó này thế nào mà vừa già vừa cứng, ăn gãy cả răng!

- Chủ quán quay ra mắng: Anh kia, ăn nói phải có lễ phép một chút chứ, không được hỗn!

- Ông khách rất bực mình, bèn vặc lại: Ông bảo ai hỗn? Mọi người xem tôi nói có sai không nào?

- Lúc này, chủ quán mới lên tiếng: Anh phải gọi là "cụ chó" chứ!

Bước chuẩn bị gay cấn

Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:

- Mời anh ra ngoài, cần gì tôi sẽ gọi.

- Sản phụ đã bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói: Anh có kìm không?

- Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.

- Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tôi biết việc tôi phải làm.

- Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa: Anh có cái cờ lê to không?

- Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì đã xảy ra với vợ tôi?

- À... không sao, nhưng tôi cần một cái cờ lê.

- Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két... két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát: Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì không kịp mất!

- Đến nước này, anh chồng không chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa... và hòm dụng cụ chưa mở được.

Cái gì làm cho sung sướng?

Bị một thợ săn bắn chết, hồn của chồn bạc bay thẳng lên thiên đàng. Thánh Phêrô tiếp đón nó niềm nở và hỏi:

- Cái gì sẽ làm cho con sung sướng?

Con vật bé nhỏ trả lời:

- Con muốn có một cái áo làm bằng... da phụ nữ!

Huấn luyện tốt

Nhà bác học nuôi 2 con chuột, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công. Một ngày nọ, 2 con chuột nói chuyện với nhau:

- Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là lại đem đồ ăn đến cho mình!

Giải quyết mọi thắc mắc

Sau giờ địa lý, thầy hỏi:

- Em nào còn thắc mắc về bài giảng hôm nay, cứ hỏi!

Một học sinh giơ tay:

- Thưa thầy, vì sao trái đất lại quay quanh mặt trời ạ?

- Ờ... - Thầy cười hóm hỉnh - Thế mới tài! Còn gì nữa không?

- Thôi... ạ.

Cần 12 suất

Chàng cao bồi bước vào tiệm bán súng tại Chicago, cao giọng:

- Cho một khẩu Rulô!

- Dạ, chúng tôi có hai loại Rulô, 6 viên và 12 viên, ông cần thứ nào?

- Chờ một lát - Cao bồi bước tới điện thoại quay số và hỏi - Alô! Ngân hàng A đó phải không? Cho hỏi ở đó có bao nhiêu người?...

Anh chàng nghe xong, quay sang người bán hàng:

- Cho loại 12 viên.

Không phải dân địa phương

Hai chú say gặp nhau, một chú chỉ tay lên trời và hỏi chú kia:

- Thưa ông, trên kia là mặt trăng hay mặt trời?

- Dạ, xin lỗi ông, tôi không phải là người địa phương nên cũng không rõ.

Để quên khi mổ

Pat vừa tỉnh khỏi thuốc mê. Anh ta rên rỉ:

- Lạy Chúa, thế là xong rồi!

- Đừng tưởng bở. Người bệnh nằm cạnh nói. Họ đã để quên cả gạc trong bụng tôi và tôi đã bị mổ toang ra một lần nữa đấy!

- Một người bệnh ở giường phía trước uất hận: Còn với bụng tôi thì một lần quên kéo, một lần quên chai cồn!

- Đúng lúc đó, bác sĩ phẫu thuật, người vừa mổ cho Pat gọi vọng xuống phòng: Có ai nhìn thấy chiếc mũ của tôi đâu không?

- Pat nghe xong ngất luôn.

Thế nào cũng phải chết

Có một anh chàng đi ra chợ thấy ai cũng mua hoặc bán cái gì đó. Nhìn lại mình thấy chẳng có cái gì để mua, cũng chẳng có cái gì để bán, liền chạy về nhà nghiền một cục gạch ra rồi gói thành từng gói nhỏ. Khi đem ra chợ, anh ta rao :

- Ai mua thuốc diệt muỗi không?

- Mọi người liền đổ xô đến mua, loáng một cái đã hết. Bỗng người cuối cùng quay lại hỏi anh ta: Thuốc này dùng như thế nào?

- Anh ta thản nhiên: Bà đem về nhà, bắt được con muỗi thì vạch mồm nó ra, cho thuốc này vào thì thế nào cũng chết.

Không phải ai cũng biết

Một người mắc bệnh tưởng mình là chuột. Sau nhiều cố gắng của các bác sĩ thần kinh, cuối cùng ông ta cũng đã tự nói ra được mình không phải là chuột. Lúc xuất viện, ông ta nhìn thấy một con mèo và lại bắt đầu run lẩy bẩy không chịu đi. Bác sĩ động viên:

- Anh đã biết rõ mình không phải là chuột rồi mà?

- Ông biết, tôi biết, nhưng con ác thú ăn thịt kia không biết thì sao?

Bệnh lãng tai

Một ông chồng nghi vợ mình bị lãng tai bèn quyết định thử nghiệm. Ông khẽ khàng đứng sau lưng bà khoảng mười mét và nói:

- Mình ơi! Mình có nghe rõ không?

- (Bà vợ không trả lời).

- Ông chồng bèn tiến tới gần hơn, rồi lại gọi: Mình có nghe thấy gì không?

- (Im lặng).

- Khi đứng sát ngay cạnh, ông kêu lên: Mình không nghe thấy gì à?

- Có chứ. Bà vợ đáp. Lần này em trả lời là lần thứ ba rồi đấy!

Bí mật khủng khiếp

- Bí mật khủng khiếp đây! Đã có năm mươi nạn nhân! Mua báo không ông?

- Khách qua đường mua một tờ, xem lướt qua: Này, thằng nhóc kia, làm gì có bí mật với nạn nhân nào?

- Đó chính là bí mật khủng khiếp mà ông là nạn nhân.

- !?

- Báo đây! Bí mật khủng khiếp, đã có năm mươi mốt nạn nhân... Báo đây...

Nỗi lo nặng kí

 Một thanh niên tìm đến địa chỉ rao vặt "Cơ hội nghìn năm có một", được diện kiến một nhân vật đầy ưu tư. Người ấy giải thích:

- Công việc của anh sẽ là gánh vác mọi lo toan của tôi.

- Việc này không dễ! Ông sẽ trả tôi bao nhiêu?

- 20.000 USD để làm mọi nỗi lo của tôi thành nỗi lo của chính anh.

- Tôi sẽ bắt đầu lo cho ông việc gì?

- Kiếm 40.000 USD!

Chắc chắn là thế rồi!

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.
- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.
- Vova: Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?
- Cô giáo: Chắc chắn

Tự tay giết nó!

Binh nhì Ivan gọi điện về nhà cho mẹ, giọng uất ức:

- Mẹ mua ngay cho con một con lợn!

- Được rồi, mẹ sẽ mua.

- Mẹ đặt tên cho nó là Gienia.

- Mẹ chưa hiểu...

- Đó là tên thằng trung đội trưởng của con.

- Trời ơi! Để làm gì hở con?

- Khi nào về phép, con sẽ tự tay giết nó!

Không thể chịu nổi

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:

- Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?

- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi "người địa phương" ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển... Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ... Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa. Nhưng đến lúc anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "dân địa phương" vào... mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa...

Hai bài học về giải phẫu

Một vị giáo sư đang hướng dẫn các sinh viên ngành y thực tập bài học đầu tiên về giải phẫu tử thi. Ông ta quyết định chỉ dẫn cho họ một số điều cơ bản trước khi bắt đầu công việc.

- Các anh cần phải có khả năng làm được hai việc sau đây trước khi trở thành nhà giải phẫu. Điều đầu tiên mà các anh cần là không được có cảm giác sợ hãi.

Để chứng minh lời mình đang nói, ông chọc ngón tay vào hậu môn của tử thi và đưa lên miệng liếm. Rồi ông ta yêu cầu các sinh viên của mình phải làm giống như vậy trước mặt nhau. Sau một vài phút bị sốc và im lặng, các sinh viên cũng phải lần lượt làm theo.

- Điều thứ hai mà các anh cần phải có là khả năng quan sát và phán đoán một cách chính xác: Tôi đã lấy ngón tay giữa chọc vào hậu môn của tử thi, nhưng tôi lại liếm ngón tay trỏ của tôi!

Dấu hiệu mang thai

Trong một kỳ thi ở trường Y, thầy giáo hỏi:

- Anh cho biết những dấu hiệu khi mang thai?

- Đắn đo mãi không biết trả lời thế nào thì anh sinh viên nghe thấy bạn mách: tóc rụng, chân cong, bụng to...

- Anh ta luống cuống lặp lại hết. Thầy giáo cười, hỏi lại:

- Chân tôi có cong không?

- Thưa cong ạ.

- Tóc tôi có rụng không?

- Thưa rụng ạ.

- Bụng tôi có to không?

- Thưa to ạ.

- Vậy khi nào tôi đẻ, tôi sẽ cho anh qua kỳ thi!

Vẫn đang nghiên cứu

Kỳ thi SV quốc tế năm ấy về chủ đề Lịch sử và thi vấn đáp. Một SV Việt Nam học "tủ" lệch nên đành ghé vách nghe trộm.

- Giám thị người Liên Xô đọc đề cho một SV Cuba: Anh có 3 câu hỏi...

- Dạ!

- CM Tháng Mười Nga thành công vào năm nào?

- 1917!

- Do ai lãnh đạo?

- Do Lênin lãnh đạo!

- Tốt. Câu hỏi phụ: Theo anh thì có ma hay không?

- Dạ, Nhân dân thì bảo có, Cách mạng bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!

- Kharasô! Năm điểm.

- Đến lượt SV Việt Nam vào.

- Anh có 3 câu hỏi...

- Dạ!

- CM Tháng Tám thành công năm nào?

- 1917!

- Do ai lãnh đạo?

- Do Lê Nin lãnh đạo!

- Giám thị đập bàn quát: Anh có điên không đấy?

- Dạ, Nhân dân bảo có, Cách mạng thì bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ!

Kẻ tình nghi

Cô con gái ông cảnh sát trưởng chạy bổ vào nhà và khoe với bố: "Bố ơi, con có thai".

Sau đó, cô rút trong túi áo ra một tập giấy lớn và nói: "Còn đây là danh sách những kẻ bị tình nghi".

Xin thêm

Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường.

- Chào cha ạ! Người nông dân lễ phép.

- Chào đứa con của quỷ sa tăng. Cha xứ trả lời.

- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy...

- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác. Cha xứ ngắt lời.

- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.

- Thật vậy sao! Thế anh kể đi.

- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.

- Lên thiên đàng?. Cha xứ kêu lên. Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu.

- Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: " Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên". Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là... cha.

- Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy?

- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: "Tao xuống xin thêm phấn". 

Phương pháp xử lý con ruồi

Khi phát hiện trong cốc bia hơi có con ruồi:

- Người Mỹ hỏi lại chủ quán xem con ruồi thật hay ảo.

- Người Đức sẽ đổ cốc bia xuống sàn, trả tiền và ra khỏi quán.

- Người Anh sẽ mắng nhiếc chủ quán, đòi cốc khác.

- Người châu Phi ăn con ruồi, sau đó uống bia.

- Người Trung Quốc vứt con ruồi đi và uống bia.

- Người Việt Nam uống ngon lành, sau đó gọi chủ quán lại giới thiệu con ruồi và đòi cốc khác. Trước khi về còn cho người khách khác trong quán thuê lại con ruồi.

Còn đau hơn

Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:
- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.
- Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.
- Úi chao!

Đã giải thích cho em

- Tại sao em đi học trễ, bỏ một tiết?

- Thưa thầy, sáng hôm nay em muốn đi câu, nhưng rồi ba em không cho phép ạ!

- Thầy chắc là ba em đã giải thích cho em hiểu: tại sao em phải đi học, mà không phải đi câu cá chứ?

- Có ạ. Ba em nói rằng mồi ít không đủ cho hai người câu ạ!

Biết vâng lời

Cô giáo hỏi học trò:

- Tháng nào em cũng đứng chót lớp, tại sao em không chịu ganh đua với bạn bè?

- Thưa cô, cô vẫn dạy em là phải nhường nhịn bạn bè mà!

- Cô: !?!?

Vẫn chưa đủ

Thi lịch sử. Petka trả bài trước, được 5 điểm (tối đa). Vova hỏi:

- Câu hỏi thế nào?

- Câu hỏi "Trình bày về cách mạng Nga", tao trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905, do Nga hoàng đàn áp nên thất bại, đến 1917 dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản mới thành công. Câu thứ 2 "Ai lãnh đạo cách mạng", trả lời " Chủ yếu là Lenin, ngoài ra còn có Stalin, Kirov". Câu thứ 3 "Nhận xét về điều kiện của cách mạng năm 1905", trả lời "Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, nhưng riêng tôi cho là chưa đủ".

- Vova liền vào thi. Giáo sư hỏi: Anh sinh năm nào?

- Em sinh năm 1905, nhưng do Nga hoàng đàn áp nên mãi đến năm 1917 duới sự lãnh đạo của đảng cộng sản mới thành công.

- Bố mẹ em là ai?

- Chủ yếu là Lenin ngoài ra còn có Stalin, Kirov.

- Đồ ngu!

- Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng như vậy riêng em thấy chưa đủ. 

Xác nhận vấn đề

Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:

- "Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".

- Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Không mở được cửa sổ!"

Không dám phạt

Trong giờ học đạo đức, thầy giáo kể rằng tổng thống Mỹ Washington hồi nhỏ có lần đã chặt nhầm cây anh đào của bố, nhưng sau đó vẫn mạnh dạn nhận sai lầm của mình và được ông tha thứ. Kết thúc mẩu chuyện, thầy hỏi:

- Em nào có thể cho thầy biết, tại sao bố của Washington lại không phạt con mình?

- Cả lớp yên lặng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Johny đứng dậy cả quyết: Thưa thầy, ông bố không dám phạt vì khi đó trong tay Washington vẫn còn cầm... cái rìu ạ.

Không ai học cả

Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố:

- Thầy giáo trù đập con quá, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để con không trả lời được thì thầy phạt. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp.

- Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý, hầm hầm vào gặp thầy: Tôi nghe cháu nó nói thầy trù đập nó ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?

- Tôi trù đập con ông hồi nào đâu, nhưng ông xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.

- Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.

- Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó tướng Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.

- Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp: Thôi, thầy cũng thông cảm cho cháu. Gia đình tôi là gia đình làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo thì xem tin tức chứ ai đi đọc cáo phó làm gì.

Lịch sử lặp lại

Một phụ huynh học sinh hỏi cô giáo đang dạy con trai mình:

- Cô vui lòng cho biết con tôi học môn lịch sử ra sao? Khi còn đi học, tôi không thích môn này... và đã bị thi lại môn này đấy.

- Cô giáo tế nhị trả lời: Thưa ông lịch sử đang lặp lại. - Cô giáo tế nhị trả lời

Không trống rỗng

Một hôm thầy giáo giảng cho học sinh về sự tuần hoàn của máu. Để làm cho chủ đề bài giảng rõ thêm, thầy giáo nói:

- Bây giờ các em nhìn đây, nếu tôi đứng bằng đầu, thì máu, như các em đã biết, sẽ dồn xuống đầu tôi và mặt tôi sẽ đỏ bừng lên.

- Các em học sinh đều đồng ý như vậy. Thầy giáo lại tiếp tục: ...Bây giờ cái điều mà thầy muốn biết là ở chỗ, làm sao mà thầy đứng mà máu lại không chảy vào chân của thầy được?

- Tất cả các em học sinh đều ngồi yên trong giây lát, rồi một học sinh bé nhỏ giơ tay và nói: Thưa thầy, vì chân của thày không trống rỗng!

Có lợi ích gì?

- Bố thật xấu hổ vì con đấy. Đánh nhau với một người bạn thân là điều tệ hại nhất mà người ta có thể làm.

- Nhưng nó đã ném đá vào con cơ mà! Vì thế con mới ném lại nó.

- Khi bạn ấy ném đá vào con, con có thể nói với bố.

- Nhưng, liệu chuyện đó có ích gì chứ? Tay con còn khỏe hơn tay bố cơ mà !!!

Rất thông cảm

- Con phải hiểu rằng bố rất kỳ vọng ở con. Nếu bài thi của con đạt điểm 10, bố sẽ thưởng con 50 ngàn đồng.

- Bố cũng phải hiểu rằng con rất thông cảm với bố. Bố đừng nên tốn tiền vào những điều vớ vẩn đó!

Hạnh kiểm tốt

Hai ông hàng xóm gặp nhau:

- Hôm nay sao trông sắc diện anh tươi tỉnh thế? Chắc có gì vui lắm?

- Tôi thấy tự hào vì thằng con trai mình. Hôm qua tôi nhận được bản thông báo, dạo này hạnh kiểm của cháu rất tốt. Cuối năm, cháu sẽ ra tù trước thời hạn...

Chuyện không thể được

Thầy giáo muốn gợi mở cho bé Môli biết ý nghĩa của chữ kỳ tích: "Em thử suy nghĩ xem, Môli, nếu có người từ trên đỉnh tháp rơi xuống mà chẳng hề suy suyển thì đó nghĩa là gì?"

- "Ngẫu nhiên ạ!"

- "Không phải thế" Thầy giáo lắc đầu.

- "Môli! Nếu người đó lại rơi từ trên đỉnh tháp xuống nữa mà vẫn không bị thương thì gọi là..."

- "May mắn ạ!"

- "Em hiểu sai ý của thầy rồi". Thầy giáo vẫn kiên nhẫn tiếp tục: "Người này lần thứ ba leo lên đỉnh tháp cũng lại rơi xuống nhưng vẫn không hề bị thương thì phải gọi là..."

- "Chà, em hiểu rồi. Như thế gọi là không thể được." Môli vùng kêu lên.

Tác phong giám đốc

Cô giáo cho đề một bài tập làm văn :

- Em nghĩ gì khi làm giám đốc ?

- Tất cả học sinh cắm cúi viết, riêng một cậu ngồi khoanh tay, vẻ mặt bình thản.

- Cô giáo hỏi: Tại sao em không làm bài ?

- Cậu học trò đó thưa: Thưa cô, em đang chờ thư ký riêng tới.

Ăn không?

Một chàng sinh viên chở bạn gái trên một chiếc xe đạp. Đang đi, bỗng nhiên chàng thắng lại cái "ké...é....ét" ngay trước một quán chè rồi quay ra sau hỏi:

- Ăn không ???

- Nàng: ăn !!!

- Chàng: có thế chứ ! Bộ thắng này mới thay hồi sáng đó!

- Nói rồi, chàng tiếp tục đạp xe đi.

- !?!?!?!?!?!?!?